các trung tâm gia sư uy tín tại tphcm thấy rằng khi hhắc đến thơ văn thời kì trung đại, ta không thể bỏ qua tác giả Nguyễn Trãi. Ông ko chỉ là nhà chính luận hùng biện với tấm lòng yêu nước cao cả mà còn là 1 nhà thơ với tâm hồn nhạy cảm, tinh tế. Tác phẩm của ông có đậm cảm hứng yêu nước, thương dân được lồng ghếp nhuần nhuyễn trong ái tình thiên nhiên. Chính vì thế, sở hữu người nhận xét thơ ông rằng: “Đọc thơ Nguyễn Trãi chúng ta không chỉ nhằm nhò lí tưởng nhân ngãi mà còn rung động trước tấm lòng yêu thiên nhiên, tổ quốc khẩn thiết của ông”. Lời nhận xét ngắn gọn nhưng tổng kết được nội dung bao trùm của thơ văn Nguyễn Trãi. Đó là tư tưởng nhân nghĩa và tình ái thiên nhiên.
Gia sư tại Biên Hòa cho rằng yêu nước, thương dân là điều luôn túc trực trong con người Nguyễn Trãi. Chính lí tưởng cao đẹp, nêu cao lá cờ chính tức là lí tưởng suốt đời của ông. Ông ngày đêm trằn trọc về vận mệnh của đất nước:
“Còn mang một lòng âu việc nước
Đêm đêm thức nhẵn nẻo sơ chung”
(Thuật hứng, bài 23)
Để rồi hạnh phúc to nhất cuộc đời ông chính là được thấy nước nhà độc lập, nhân dân ấm no:
“Than ôi!
Một cỗ nhung phục chiến thắng buộc phải công oanh liệt ngàn năm
Bốn phương biển cả thái bình ban chiếu duy tân khắp chốn”
(Bình Ngô đại cáo)
dạy kèm tại nhà biên hòa thấy rằng thắng lợi huy hoàng đó mang được là do tấm lòng yêu nước của mỗi người dân. Nguyễn Trãi đã đựng lời thay hàng trăm người dân nỗi căm phẫn sâu sắc có quân thù xâm lược. Nhiệt huyết chống giặc luôn trào dâng, sôi sục trong tâm hồn của bậc trí sĩ yêu nước Nguyễn Trãi:
“Ngẫm thù to há đội trời chung
Căm giặc nước thề ko cùng sống
Đau lòng nhức óc chốc đà mười mấy năm trời
Nếm mật nằm gai há cần 1 hai sớm tối.”
Tâm trạng ấy chính là sự dằn vặt của người dân mất nước. Nguyễn Trãi căm thù quân giặc tới tận xương tủy. Bọn chúng biến giang sơn ta chìm trong khói lửa, vơ vét sản vật trên giang san ta. Nỗi căm thù đấy biến thành hành động, sức mạnh làm những người dân vốn chất phác nên mạnh mẽ cầm gươm giáo để bảo vệ đất nước.
Gia sư dạy kèm Bình Dương thấy rằng không tính các bài thơ đậm chất chính trị, Nguyễn Trãi còn sáng tác các vần thơ đong đầy cảm xúc sở hữu thiên nhiên, tình yêu có quê hương xứ sở. Một trong những sáng tác tuyệt bút của ông là “Bến đò xuân đầu trại”, được ông sáng tác trong thời kì ông ở ẩn tại Côn Sơn:
“Cỏ xanh như khói bến xuân tươi
Lại với mưa xuân nước vỗ trời
Quạnh quẽ đường đồng thưa vắng khách
Con đò gối bãi suốt ngày mưa.”
Cảnh xuân nơi làng quê Bắc Bộ hiện lên thật giản dị, sắp gũi. Màu xanh cỏ non hòa quyện cùng sương sớm mùa xuân hư ảo tưởng như màu sắc đẹp huyền ảo của mưa xuân. Thi sĩ sử dụng biện pháp so sánh để tiêu dùng ngôn từ vẽ lại bức tranh thiên nhiên. Hai câu thơ sau, cảnh xuân mở rộng, khơi sâu, hướng nhìn của thi sĩ mở rộng. Tất cả như lặng lặng, hiu hắt, đượm chút buồn. Giữa cảnh vật chứa chan xuân sắc, “con đò” nằm đơn chiếc tách biệt sở hữu khuông cảnh càng làm tăng thêm nỗi buồn. Tâm sự của người tài nhưng ko được tham gia triều chính sở hữu sự u uất, khó tìm được niềm vui trong cảnh vật. Điều này rộng rãi lần được Nguyễn Trãi biểu lộ trong thơ ca.
“Trong tiếng cuốc kêu xuân đã muộn
Đầy sân mưa bụi nở hoa đầy.”
Tuy sống nhàn hạ trong không gian thiên nhiên – “Suốt ngày nhàn nhã khép phòng văn”., lấy thiên nhiên, thơ ca khiến cho bạn tâm giao nhưng con người đấy vẫn không thể thoát nỗi khỏi u hoài vì khát vọng nhập thế. Nhà thơ cảm nhận được sự tàn tã của mùa xuân qua tiếng cuốc kêu khắc khoải. Chim cuốc gợi hình tượng về đất nước, về nỗi uất nghẹn của con người có chí khí nhưng ko thể nhập thế. Hồn thiên nhiên trong thơ Nguyễn Trãi cũng chính là tấm gương phản ảnh tâm hồn nhà thơ.
lớp mới trung tâm gia sư thành được thì các sáng tác thơ văn của Nguyễn Trãi đều thể hiện tấm lòng của người anh hùng có quê hương, sơn hà và tình yêu thiên nhiên sâu sắc. Phải chăng, tất cả những tình cảm đấy là nguồn động lực để ông tràn đầy khát vọng nhập thế cống hiến và sáng tạo nên những áng thơ bất hủ cho đời.
Gia sư tại Biên Hòa cho rằng yêu nước, thương dân là điều luôn túc trực trong con người Nguyễn Trãi. Chính lí tưởng cao đẹp, nêu cao lá cờ chính tức là lí tưởng suốt đời của ông. Ông ngày đêm trằn trọc về vận mệnh của đất nước:
“Còn mang một lòng âu việc nước
Đêm đêm thức nhẵn nẻo sơ chung”
(Thuật hứng, bài 23)
Để rồi hạnh phúc to nhất cuộc đời ông chính là được thấy nước nhà độc lập, nhân dân ấm no:
“Than ôi!
Một cỗ nhung phục chiến thắng buộc phải công oanh liệt ngàn năm
Bốn phương biển cả thái bình ban chiếu duy tân khắp chốn”
(Bình Ngô đại cáo)
dạy kèm tại nhà biên hòa thấy rằng thắng lợi huy hoàng đó mang được là do tấm lòng yêu nước của mỗi người dân. Nguyễn Trãi đã đựng lời thay hàng trăm người dân nỗi căm phẫn sâu sắc có quân thù xâm lược. Nhiệt huyết chống giặc luôn trào dâng, sôi sục trong tâm hồn của bậc trí sĩ yêu nước Nguyễn Trãi:
“Ngẫm thù to há đội trời chung
Căm giặc nước thề ko cùng sống
Đau lòng nhức óc chốc đà mười mấy năm trời
Nếm mật nằm gai há cần 1 hai sớm tối.”
Tâm trạng ấy chính là sự dằn vặt của người dân mất nước. Nguyễn Trãi căm thù quân giặc tới tận xương tủy. Bọn chúng biến giang sơn ta chìm trong khói lửa, vơ vét sản vật trên giang san ta. Nỗi căm thù đấy biến thành hành động, sức mạnh làm những người dân vốn chất phác nên mạnh mẽ cầm gươm giáo để bảo vệ đất nước.
Gia sư dạy kèm Bình Dương thấy rằng không tính các bài thơ đậm chất chính trị, Nguyễn Trãi còn sáng tác các vần thơ đong đầy cảm xúc sở hữu thiên nhiên, tình yêu có quê hương xứ sở. Một trong những sáng tác tuyệt bút của ông là “Bến đò xuân đầu trại”, được ông sáng tác trong thời kì ông ở ẩn tại Côn Sơn:
“Cỏ xanh như khói bến xuân tươi
Lại với mưa xuân nước vỗ trời
Quạnh quẽ đường đồng thưa vắng khách
Con đò gối bãi suốt ngày mưa.”
Cảnh xuân nơi làng quê Bắc Bộ hiện lên thật giản dị, sắp gũi. Màu xanh cỏ non hòa quyện cùng sương sớm mùa xuân hư ảo tưởng như màu sắc đẹp huyền ảo của mưa xuân. Thi sĩ sử dụng biện pháp so sánh để tiêu dùng ngôn từ vẽ lại bức tranh thiên nhiên. Hai câu thơ sau, cảnh xuân mở rộng, khơi sâu, hướng nhìn của thi sĩ mở rộng. Tất cả như lặng lặng, hiu hắt, đượm chút buồn. Giữa cảnh vật chứa chan xuân sắc, “con đò” nằm đơn chiếc tách biệt sở hữu khuông cảnh càng làm tăng thêm nỗi buồn. Tâm sự của người tài nhưng ko được tham gia triều chính sở hữu sự u uất, khó tìm được niềm vui trong cảnh vật. Điều này rộng rãi lần được Nguyễn Trãi biểu lộ trong thơ ca.
“Trong tiếng cuốc kêu xuân đã muộn
Đầy sân mưa bụi nở hoa đầy.”
Tuy sống nhàn hạ trong không gian thiên nhiên – “Suốt ngày nhàn nhã khép phòng văn”., lấy thiên nhiên, thơ ca khiến cho bạn tâm giao nhưng con người đấy vẫn không thể thoát nỗi khỏi u hoài vì khát vọng nhập thế. Nhà thơ cảm nhận được sự tàn tã của mùa xuân qua tiếng cuốc kêu khắc khoải. Chim cuốc gợi hình tượng về đất nước, về nỗi uất nghẹn của con người có chí khí nhưng ko thể nhập thế. Hồn thiên nhiên trong thơ Nguyễn Trãi cũng chính là tấm gương phản ảnh tâm hồn nhà thơ.
lớp mới trung tâm gia sư thành được thì các sáng tác thơ văn của Nguyễn Trãi đều thể hiện tấm lòng của người anh hùng có quê hương, sơn hà và tình yêu thiên nhiên sâu sắc. Phải chăng, tất cả những tình cảm đấy là nguồn động lực để ông tràn đầy khát vọng nhập thế cống hiến và sáng tạo nên những áng thơ bất hủ cho đời.