cảm nhận về bài tỏ lòng hay nhất
trung tâm gia sư quận tân phú nhận thấy trong lịch sử trung đại Việt Nam, có một thời gian thật huy hoàng, rực rỡ. Thời kì đấy biết bao con người Việt Nam cộng hòa chung một nhịp đập chống ngoại xâm, vua tôi cộng đồng lòng xây dựng đất nước. Giặc Nguyên Mông nổi tiếng tàn bạo, vó ngựa chúng đi tới đâu cỏ nơi đấy ko thể mọc được. Thế nhưng ba lần chúng mưu đồ xâm lăng nước Việt cũng là ba lần thất bại ê chề. Thời kì đó được lịch sử tự hào ghi dấu Đông A. Tinh thần dũng mãnh của nhân dân ta hòa cùng khí thế của thời đại đã tạo cần những người tráng sĩ với tầm vóc lí tưởng. Hình ảnh đấy được thể hiện rõ nét trong bài thơ “Tỏ lòng” (Thuật hoài) của Phạm Ngũ Lão.
“Hoành sóc tổ quốc kháp kỉ thu
Tam quân tì hổ khí thôn ngưu
Nam nhi vị liễu công danh trái
Tu thính trần gian thuyết Vũ Hầu.”
tìm gia sư tại biên hòa được biết tác nhái bài thơ là chàng trai làng Phù Ủng nức danh mang giai thoại đan sọt nghĩ chuyện tổ quốc – Phạm Ngũ Lão. Sinh thời, ông là gia khách của Trần Hưng Đạo, sau vươn lên là danh tướng lỗi lạc trong triều đại nhà Trần. Ông tuy xuất thân từ tầng lớp bình dân nhưng là người với tài và được tin dùng. Ông có rộng rãi công lao trong kháng chiến chống quân Mông Nguyên, khiến cho tới chức Điện Súy và phong tước quan nội hầu. Tuy là một võ tướng, nhưng Phạm Ngũ Lão thích đọc sách, ngâm thơ, là một người văn võ toàn tài. Chính các người như thế đã tạo phải 1 thời đại huy hoàng. Lịch sử ghi nhận đấy là thời đại Đông A, nghĩa là chiết tự từ chữ Hán của nhà Trần. Một thời đại với hào khí chống ngoại xâm, vua tôi đồng lòng xây dựng đất nước hưng thịnh.
lớp mới gia sư biên hòa thấy hai câu thơ mở đầu biểu hiện sức mạnh đương đầu của quân đội nhà Trần trong đó sở hữu bản thân nhân vật trữ tình, hay cũng chính là thi sĩ Phạm Ngũ Lão. Khí phách anh hùng được bộc lộ trong hình ảnh người tráng sĩ. Đó là phong độ dũng mãnh, vừa xông xáo tung hoành. Lời dịch chưa thật chính xác vì “hoành sóc” là “cầm ngang ngọn giáo” chứ không buộc phải “múa giáo”. Đó là phong thái hùng dũng, sẵn sàng chiến đầu bảo vệ Tổ quốc lập phải các chiến công vang dội. Hai tiếng “non sông” bắt buộc hiểu là đất nước. Đặt trong sự tương ứng với non sông ấy, tầm vóc người tráng sĩ vụt cao lên, sánh ngang có tầm vóc của đất nước. Còn thời kì “kháp kỉ thu” như sự kéo dài bất tận của tấm lòng yêu nước. Người tráng sĩ ấy nhịn nhường như chưa hề mảy may mệt mỏi, bừng bừng một khí thế kiên cường. “Ba quân” là tiền quân, trung quân và hậu quân, hiểu theo nghĩa rộng còn sở hữu nghĩa là hình ảnh cả dân tộc bừng lên chiến đấu. Câu thơ được tăng cường bằng giải pháp cường điệu: cả dân tộc cùng xông lên chống giặc xâm lăng, hào khí át cả sao Ngưu, át cả vũ trụ rộng lớn. Những hình ảnh trong hai câu thơ gắn bón kết hợp sở hữu nhau, bởi vì hào khí của cả cộng đồng bộc lộ cụ thể trong người tráng sĩ. Và từng cá nhân lại khiến cho bắt buộc hào khí xỉu trời của thời đại.
trung tâm gia sư dĩ an cho rằng hai câu thơ cuối là nỗi băn khoăn của nhân vật trữ tình về món nợ công danh. Theo ý thức chung của Nho giáo, lập công để lại sự nghiệp, lập danh để lại tiếng thơm (Làm trai sống ở trongn trời đất/ Phải có danh gì mang non nước – Nguyễn Công Trứ). Công danh như 1 món nợ mà người trai phong kiến nên trả. Công danh vươn lên là lí tưởng sống. Với Phạm Ngũ Lão, lí tưởng đó mang tính tiến bộ. Đó ko đơn thuần là lập thân, nên danh mà là hoài bão, khát vọng được cống hiến, được trở thành một phần tạo bắt buộc khí thế thời đại - “Công danh nam tử còn vương nợ”. Hai tiếng “vương nợ” khắc sâu da diết trong lòng, bởi Phạm Ngũ Lão tinh thần được rằng mình chưa trả được món nợ ấy. Nếu hai câu đầu là niềm kiêu hãnh cũng dũng khí thì hai câu sau là sự sâu lắng của tinh thần trách nhiệm. Hai câu thơ cuối thể hiện tâm hồn sáng ngời của Phạm Ngũ Lão. Vốn là người với công danh lẫy lừng mà ông vẫn còn cảm thấy mình còn vương nợ với đời, còn buộc phải “thẹn” lúc nghe chuyện Vũ Hầu Gia Cát Lượng – người sở hữu tài mưu lược giúp nhà Hán tạo buộc phải cơ nghiệp. Chỉ 1 chữ “thẹn” mà nói lên bao điều về sự khiêm tốn và khát vọng vươn lên không dừng nghỉ của Phạm Ngũ Lão.
trung tâm gia sư toàn tâm tphcm cho rằng “Tỏ lòng” (Thuật hoài) tuy là suy nghĩ, cảm xúc của 1 cá nhân nhưng lại biểu hiện sâu dung nhan lúc phách hào hùng của 1 thế hệ, một dân tộc. Bài thơ diễn đạt nhân sinh quan tiến bộ, khẳng định vai trò hăng hái của mỗi người trong cuộc sống. Bài thơ không tiêu dùng đa dạng điển cố, hình ảnh cụ thể và giản dị, thành công truyền chuyển vận lòng tự hào về thời đại chống ngoại xâm huy hoàng của dân tộc.
“Hoành sóc tổ quốc kháp kỉ thu
Tam quân tì hổ khí thôn ngưu
Nam nhi vị liễu công danh trái
Tu thính trần gian thuyết Vũ Hầu.”
tìm gia sư tại biên hòa được biết tác nhái bài thơ là chàng trai làng Phù Ủng nức danh mang giai thoại đan sọt nghĩ chuyện tổ quốc – Phạm Ngũ Lão. Sinh thời, ông là gia khách của Trần Hưng Đạo, sau vươn lên là danh tướng lỗi lạc trong triều đại nhà Trần. Ông tuy xuất thân từ tầng lớp bình dân nhưng là người với tài và được tin dùng. Ông có rộng rãi công lao trong kháng chiến chống quân Mông Nguyên, khiến cho tới chức Điện Súy và phong tước quan nội hầu. Tuy là một võ tướng, nhưng Phạm Ngũ Lão thích đọc sách, ngâm thơ, là một người văn võ toàn tài. Chính các người như thế đã tạo phải 1 thời đại huy hoàng. Lịch sử ghi nhận đấy là thời đại Đông A, nghĩa là chiết tự từ chữ Hán của nhà Trần. Một thời đại với hào khí chống ngoại xâm, vua tôi đồng lòng xây dựng đất nước hưng thịnh.
lớp mới gia sư biên hòa thấy hai câu thơ mở đầu biểu hiện sức mạnh đương đầu của quân đội nhà Trần trong đó sở hữu bản thân nhân vật trữ tình, hay cũng chính là thi sĩ Phạm Ngũ Lão. Khí phách anh hùng được bộc lộ trong hình ảnh người tráng sĩ. Đó là phong độ dũng mãnh, vừa xông xáo tung hoành. Lời dịch chưa thật chính xác vì “hoành sóc” là “cầm ngang ngọn giáo” chứ không buộc phải “múa giáo”. Đó là phong thái hùng dũng, sẵn sàng chiến đầu bảo vệ Tổ quốc lập phải các chiến công vang dội. Hai tiếng “non sông” bắt buộc hiểu là đất nước. Đặt trong sự tương ứng với non sông ấy, tầm vóc người tráng sĩ vụt cao lên, sánh ngang có tầm vóc của đất nước. Còn thời kì “kháp kỉ thu” như sự kéo dài bất tận của tấm lòng yêu nước. Người tráng sĩ ấy nhịn nhường như chưa hề mảy may mệt mỏi, bừng bừng một khí thế kiên cường. “Ba quân” là tiền quân, trung quân và hậu quân, hiểu theo nghĩa rộng còn sở hữu nghĩa là hình ảnh cả dân tộc bừng lên chiến đấu. Câu thơ được tăng cường bằng giải pháp cường điệu: cả dân tộc cùng xông lên chống giặc xâm lăng, hào khí át cả sao Ngưu, át cả vũ trụ rộng lớn. Những hình ảnh trong hai câu thơ gắn bón kết hợp sở hữu nhau, bởi vì hào khí của cả cộng đồng bộc lộ cụ thể trong người tráng sĩ. Và từng cá nhân lại khiến cho bắt buộc hào khí xỉu trời của thời đại.
trung tâm gia sư dĩ an cho rằng hai câu thơ cuối là nỗi băn khoăn của nhân vật trữ tình về món nợ công danh. Theo ý thức chung của Nho giáo, lập công để lại sự nghiệp, lập danh để lại tiếng thơm (Làm trai sống ở trongn trời đất/ Phải có danh gì mang non nước – Nguyễn Công Trứ). Công danh như 1 món nợ mà người trai phong kiến nên trả. Công danh vươn lên là lí tưởng sống. Với Phạm Ngũ Lão, lí tưởng đó mang tính tiến bộ. Đó ko đơn thuần là lập thân, nên danh mà là hoài bão, khát vọng được cống hiến, được trở thành một phần tạo bắt buộc khí thế thời đại - “Công danh nam tử còn vương nợ”. Hai tiếng “vương nợ” khắc sâu da diết trong lòng, bởi Phạm Ngũ Lão tinh thần được rằng mình chưa trả được món nợ ấy. Nếu hai câu đầu là niềm kiêu hãnh cũng dũng khí thì hai câu sau là sự sâu lắng của tinh thần trách nhiệm. Hai câu thơ cuối thể hiện tâm hồn sáng ngời của Phạm Ngũ Lão. Vốn là người với công danh lẫy lừng mà ông vẫn còn cảm thấy mình còn vương nợ với đời, còn buộc phải “thẹn” lúc nghe chuyện Vũ Hầu Gia Cát Lượng – người sở hữu tài mưu lược giúp nhà Hán tạo buộc phải cơ nghiệp. Chỉ 1 chữ “thẹn” mà nói lên bao điều về sự khiêm tốn và khát vọng vươn lên không dừng nghỉ của Phạm Ngũ Lão.
trung tâm gia sư toàn tâm tphcm cho rằng “Tỏ lòng” (Thuật hoài) tuy là suy nghĩ, cảm xúc của 1 cá nhân nhưng lại biểu hiện sâu dung nhan lúc phách hào hùng của 1 thế hệ, một dân tộc. Bài thơ diễn đạt nhân sinh quan tiến bộ, khẳng định vai trò hăng hái của mỗi người trong cuộc sống. Bài thơ không tiêu dùng đa dạng điển cố, hình ảnh cụ thể và giản dị, thành công truyền chuyển vận lòng tự hào về thời đại chống ngoại xâm huy hoàng của dân tộc.