dạy kèm tiếng anh tại nhà tphcm nhận thấy Viễn Phương khởi đầu khiến thơ từ những năm sáu mươi của thế kỉ XX. Phong bí quyết thơ ông trong sáng, phổ biến mộng mơ mà nhỏ nhẹ. Ông sáng tác không nhiều, nhưng để lại trong lòng độc giả nhiều ấn tượng sâu sắc. Trong đấy mang “Viếng lăng Bác” được đón nhận và in sâu trong tâm não phổ biến bạn đọc. Bài thơ thật giàu chất nhạc, thứ âm nhạc của tâm can lắng vào bên trong.
Bài thơ được sáng tác trong thời khắc và ko khí lịch sử đáng nhớ của đất nước. Đấy là khi cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước giành thắng lợi. Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh ở Hà Nội được khánh thành, đồng bào cả nước và quần chúng miền Nam với thể thực hiên được khao khát bấy lâu, là được viếng lăng Người. Viễn Phương là 1 trong số các chiến sĩ, đồng bào miền Nam sớm được ra viếng lăng sau ngày miền Nam giải phóng. Bài thơ ghi lại cảm xúc, suy ngẫm của tác giả lúc viếng lăng Bác.
Mở đầu bài thơ là lời kể giản dị: “Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác”. Câu thơ như lời thông báo về tác fake và cảnh ngộ viếng lăng: tác kém chất lượng là người con của miền Nam, nơi cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc diễn ra ác liệt và vừa giành được chiến thắng, nay được viếng lăng Chủ tịch ở Thủ đô Hà Nội. Câu thơ ko chỉ thuần túy thông báo mà còn gợi rộng rãi cảm xúc. Đại từ nhân xưng “con” biểu lộ sự tha thiết, thành kính sở hữu Bác.
Tiếp đó, ba câu thơ tụ hội khắc họa hình ảnh hàng tre kế bên lăng. Nhà thơ gặp lại hình ảnh quen thuộc sở hữu làng quê, sơn hà Việt Nam. Hàng tre vòng vo lăng gợi lũy tre làng, trở nên biểu trưng của xứ sở, của dân tộc Việt, như Thép Mới đã khẳng định trong bài “Cây tre Việt Nam”: “Cây tre Việt Nam! Cây tre xanh, nhũn nhặn, ngay thẳng, thủy chung, can đảm. Cây tre mang những đức tính của người hiền là tượng trưng cao quý của dân tộc Việt Nam.” Phẩm chất nổi bật nhất mà tác nhái đặc tả cây tre là sự kiên cường, vững vàng trước bão giông: “Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng”.
Gia sư Biên Hòa nhận ra khổ thơ đồ vật hai là hình ảnh thực và ẩn dụ sóng đôi: “Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng/ Thấy một mặt trời trong lăng cực kỳ đỏ.” Câu trên là hình ảnh tả thực, câu dưới là hình ảnh ẩn dụ đề cập lên sự vĩ đại của Bác Hồ, vừa trình bày sự tôn kính của dân chúng và thi sĩ đối có Bác. “Dòng người đi trong thương nhớ” là hình ảnh thực, còn câu sau: “Kết tràng hoa dâng bảy mươi chin mùa xuân” là ẩn dụ cho tấm lòng thành kính của nhân dân.
Khổ vật dụng ba mô tả cảm xúc và suy nghĩ của nhà thơ lúc vào lăng. Khung cảnh và ko khí u tịch như ngưng kết thời gian và ko gian bên trong lăng Bác: “Bác nằm trong lăng giâc ngủ bình yên/ Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền.” Câu thơ trình bày sự yên ổn tĩnh, trang nghiêm và ánh sáng dịu nhẹ, trong trẻo của ko gian trong lăng Bác. Đồng thời, hình ảnh vầng trăng dịu hiền gợi đến tâm hồn cao đẹp, thuần khiết của Bác và các vần thơ đầy ắp ánh trăng của người. Tâm trạng xúc động của nhà thơ được biểu hiện trong hai câu thơ:
“Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim!”
Bác Hồ đã ra đi nhưng người đã hòa làm cho 1 với thiên nhiên, đất nước, dân tộc. Dù vẫn tin như thế nhưng không khỏi chua xót vì sự ra đi của Người. Nỗi chua xót đó được thi sĩ cảm nhận một phương pháp trực tiếp. Khổ thơ cuối là tâm cảnh lưu luyến ko rời. Nhưng tác nhái biết đã đến lúc bắt buộc trở về miền Nam và chỉ mang thể gửi gắm tấm lòng của mình bằng nguyện vọng hóa thân vào các cảnh vật xung quanh lăng: muốn làm cho con chim chứa tiếng hót, muốn khiến cho bông hoa tỏa hương, muốn khiến cho cây tre trung hiếu. Giọng thơ trang nghiêm, sâu dung nhan ưng ý sở hữu tâm cảnh xúc động của nhà thơ lúc vào viếng lăng.
gia sư tiếng anh ở biên hòa cho rằng bài thơ sở hữu sự kết hợp giữa hình ảnh thực và hình ảnh ẩn dụ. Những biểu tượng: mặt trời, tràng hoa, trời xanh, vầng trăng vừa quen thuộc, vừa sở hữu giá trị thể hiện lớn lớn. “Viếng lăng Bác” để lại ấn tượng sâu sắc đẹp cho người đọc không chỉ bởi thủ pháp nghệ thuật mà còn vì tấm lòng, cảm xúc chân thành, khẩn thiết của tác giả.
Xem thêm: Gia sư Dĩ An Bình Dương
Bài thơ được sáng tác trong thời khắc và ko khí lịch sử đáng nhớ của đất nước. Đấy là khi cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước giành thắng lợi. Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh ở Hà Nội được khánh thành, đồng bào cả nước và quần chúng miền Nam với thể thực hiên được khao khát bấy lâu, là được viếng lăng Người. Viễn Phương là 1 trong số các chiến sĩ, đồng bào miền Nam sớm được ra viếng lăng sau ngày miền Nam giải phóng. Bài thơ ghi lại cảm xúc, suy ngẫm của tác giả lúc viếng lăng Bác.
Mở đầu bài thơ là lời kể giản dị: “Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác”. Câu thơ như lời thông báo về tác fake và cảnh ngộ viếng lăng: tác kém chất lượng là người con của miền Nam, nơi cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc diễn ra ác liệt và vừa giành được chiến thắng, nay được viếng lăng Chủ tịch ở Thủ đô Hà Nội. Câu thơ ko chỉ thuần túy thông báo mà còn gợi rộng rãi cảm xúc. Đại từ nhân xưng “con” biểu lộ sự tha thiết, thành kính sở hữu Bác.
Tiếp đó, ba câu thơ tụ hội khắc họa hình ảnh hàng tre kế bên lăng. Nhà thơ gặp lại hình ảnh quen thuộc sở hữu làng quê, sơn hà Việt Nam. Hàng tre vòng vo lăng gợi lũy tre làng, trở nên biểu trưng của xứ sở, của dân tộc Việt, như Thép Mới đã khẳng định trong bài “Cây tre Việt Nam”: “Cây tre Việt Nam! Cây tre xanh, nhũn nhặn, ngay thẳng, thủy chung, can đảm. Cây tre mang những đức tính của người hiền là tượng trưng cao quý của dân tộc Việt Nam.” Phẩm chất nổi bật nhất mà tác nhái đặc tả cây tre là sự kiên cường, vững vàng trước bão giông: “Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng”.
Gia sư Biên Hòa nhận ra khổ thơ đồ vật hai là hình ảnh thực và ẩn dụ sóng đôi: “Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng/ Thấy một mặt trời trong lăng cực kỳ đỏ.” Câu trên là hình ảnh tả thực, câu dưới là hình ảnh ẩn dụ đề cập lên sự vĩ đại của Bác Hồ, vừa trình bày sự tôn kính của dân chúng và thi sĩ đối có Bác. “Dòng người đi trong thương nhớ” là hình ảnh thực, còn câu sau: “Kết tràng hoa dâng bảy mươi chin mùa xuân” là ẩn dụ cho tấm lòng thành kính của nhân dân.
Khổ vật dụng ba mô tả cảm xúc và suy nghĩ của nhà thơ lúc vào lăng. Khung cảnh và ko khí u tịch như ngưng kết thời gian và ko gian bên trong lăng Bác: “Bác nằm trong lăng giâc ngủ bình yên/ Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền.” Câu thơ trình bày sự yên ổn tĩnh, trang nghiêm và ánh sáng dịu nhẹ, trong trẻo của ko gian trong lăng Bác. Đồng thời, hình ảnh vầng trăng dịu hiền gợi đến tâm hồn cao đẹp, thuần khiết của Bác và các vần thơ đầy ắp ánh trăng của người. Tâm trạng xúc động của nhà thơ được biểu hiện trong hai câu thơ:
“Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim!”
Bác Hồ đã ra đi nhưng người đã hòa làm cho 1 với thiên nhiên, đất nước, dân tộc. Dù vẫn tin như thế nhưng không khỏi chua xót vì sự ra đi của Người. Nỗi chua xót đó được thi sĩ cảm nhận một phương pháp trực tiếp. Khổ thơ cuối là tâm cảnh lưu luyến ko rời. Nhưng tác nhái biết đã đến lúc bắt buộc trở về miền Nam và chỉ mang thể gửi gắm tấm lòng của mình bằng nguyện vọng hóa thân vào các cảnh vật xung quanh lăng: muốn làm cho con chim chứa tiếng hót, muốn khiến cho bông hoa tỏa hương, muốn khiến cho cây tre trung hiếu. Giọng thơ trang nghiêm, sâu dung nhan ưng ý sở hữu tâm cảnh xúc động của nhà thơ lúc vào viếng lăng.
gia sư tiếng anh ở biên hòa cho rằng bài thơ sở hữu sự kết hợp giữa hình ảnh thực và hình ảnh ẩn dụ. Những biểu tượng: mặt trời, tràng hoa, trời xanh, vầng trăng vừa quen thuộc, vừa sở hữu giá trị thể hiện lớn lớn. “Viếng lăng Bác” để lại ấn tượng sâu sắc đẹp cho người đọc không chỉ bởi thủ pháp nghệ thuật mà còn vì tấm lòng, cảm xúc chân thành, khẩn thiết của tác giả.
Xem thêm: Gia sư Dĩ An Bình Dương