Gia sư Trí Đức Biên Hòa giới thiệu về nữ sĩ Xuân Quỳnh
trung tâm dạy kèm tại nhà giới thiệu: Xuân Quỳnh (1942-1988) là một trong những nhà thơ nữ tiêu biểu của thơ ca kháng chiến chống Mĩ nói riêng và của thơ ca hiện đại Việt Nam nói chung. Là nhà thơ có cuộc đời bất hạnh, sớm mồ côi mẹ nên Xuân Quỳnh luôn khao khát tình yêu, mái ấm gia đình và tình mẫu tử. Là một người phụ nữ có cuộc đời đa đoan, nhiều lo âu vậy nên bà rất biết quý trọng và nâng niu hạnh phúc gia đình. Thơ Xuân Quỳnh in đậm vẻ đẹp nữ tính, là tiếng nói của một tâm hồn giàu trắc ẩn, vừa hồn nhiên, tươi tắn, vừa chân thành, đằm thằm và luôn da diết trong khát vọng hạnh phúc bình dị, đời thường. Trong thơ XQ, khát vọng sống, khát vọng yêu chân thành, mãnh liệt luôn gắn liền với những dự cảm lo âu, những mong manh, bất ổn… Bởi thế mà nhà phê bình Chu Văn Sơn đã nhận địn về bà như sau: “Thơ XQ là thơ của một cánh chuồn chuồn bay tìm chỗ nương thân trong nắng nôi giông bão của cuộc đời… Thế giới thơ ca XQ là sự tương tranh không ngừng giữa khắc nghiệt và yên lành với những biểu hiện sống động và biến hóa khôn cùng của chúng”. Đó là những lời tâm sự chia sẻ từ tận đáy lòng, lời ngợi ca và khẳng định vẻ đẹp chân chính, sức sống trường tồn trong màu sắc thơ ca Xuân Quỳnh. Cũng chính vì những nét riêng đó, nữ sĩ này đã đem đến một hơi thở mới cho thơ ca Việt Nam nói riêng, văn học nhân loại nói riêng.
Gia sư Trí Đức Biên Hòa nhận thấy Sóng là bài thơ thành công nhất
Gia sư Biên Hòa thấy Bài thơ được viết năm 1967 tại bãi biển Diêm Điền, in trong tập “Hoa dọc chiến hào” (1968). Bài thơ thể hiện chân thực, tinh tế vẻ đẹp tâm hồn người phụ nữ luôn khao khát được yêu thương gắn bó, một trái tim luôn trăn trở lo âu, một tấm lòng luôn mong được hi sinh, dâng hiến cho tình yêu.
Nếu trước đó, Xuân Diệu đã mượn hình tượng “biển” để nói về tình yêu với khát vọng của anh- người con trai; thì Xuân Quỳnh lại mượn hình tượng “sóng” để bộc bạch tình yêu của em- người con gái với những cảm xúc phong phú, phức tạp. Bài thơ là sự vận động và phát triển song hành của hai hình tượng: sóng và em. “Em” là cái tôi trữ tình của bài thơ, là hình tượng được miêu tả trong những cung bậc khác nhau của tình yêu. “Sóng” là hình tượng nghệ thuật được Xuân Quỳnh sáng tạo để diễn tả những cảm xúc, tâm trạng, những sắc thái tình cảm vừa phong phú vừa phức tạp của một trái tim phụ nữ đang rạo rực, khao khát yêu thương. Sóng chính là hình ảnh ẩn dụ cho trái tim người phụ nữ đang yêu, là sự hóa thân, phân thân của em. Hai hình tượng ấy khi phân đôi để soi chiếu sự tương đồng, khi hòa nhập để âm vang cộng hưởng. Trái tim người phụ nữ đang yêu soi vào sóng để nhận ra mình, thông qua sóng để thể hiện những rung động, đam mê, khao khát… hai hình tượng này đan cài, quấn quýt với nhau từ đầu đến cuối bài thơ, soi sáng cho nhau nhằm diễn tả sâu sắc, thấm thía những khát vọng tình yêu trào dâng mãnh liệt trong lòng người phụ nữ
Nếu trước đó, Xuân Diệu đã mượn hình tượng “biển” để nói về tình yêu với khát vọng của anh- người con trai; thì Xuân Quỳnh lại mượn hình tượng “sóng” để bộc bạch tình yêu của em- người con gái với những cảm xúc phong phú, phức tạp. Bài thơ là sự vận động và phát triển song hành của hai hình tượng: sóng và em. “Em” là cái tôi trữ tình của bài thơ, là hình tượng được miêu tả trong những cung bậc khác nhau của tình yêu. “Sóng” là hình tượng nghệ thuật được Xuân Quỳnh sáng tạo để diễn tả những cảm xúc, tâm trạng, những sắc thái tình cảm vừa phong phú vừa phức tạp của một trái tim phụ nữ đang rạo rực, khao khát yêu thương. Sóng chính là hình ảnh ẩn dụ cho trái tim người phụ nữ đang yêu, là sự hóa thân, phân thân của em. Hai hình tượng ấy khi phân đôi để soi chiếu sự tương đồng, khi hòa nhập để âm vang cộng hưởng. Trái tim người phụ nữ đang yêu soi vào sóng để nhận ra mình, thông qua sóng để thể hiện những rung động, đam mê, khao khát… hai hình tượng này đan cài, quấn quýt với nhau từ đầu đến cuối bài thơ, soi sáng cho nhau nhằm diễn tả sâu sắc, thấm thía những khát vọng tình yêu trào dâng mãnh liệt trong lòng người phụ nữ
Gia sư Trí Đức Biên Hòa nhận ra hình tượng sóng ngay trong âm hưởng của bài thơ
Gia sư tại Biên Hòa Đồng Nai cho rằng với Thể thơ năm chữ với những dòng thơ thường không ngắt nhịp, sự đắp đối tuần hoàn các thanh bằng trắc ở cuối mỗi câu thơ, khổ thơ, những từ ngữ trùng điệp, những hình tượng ngôn từ sóng đôi hô ứng xô đuổi từ đầu tới cuối bài đã tạo nên âm hưởng dào dạt, nhịp nhàng, gợi hình ảnh những con sóng miên man, bất tận, vô hạn vô hồi, khi ào ạt trào dâng, lúc dịu êm, đằm lắng. Đó cũng đồng thời là nhịp điệu những con sóng lòng, những đợt sóng của đam mê khao khát và da diết yêu thương đang cuộn trào trong trái tim người phụ nữ - những con sóng làm nên sức mạnh và vẻ đẹp đắm say cho tâm hồn người phụ nữ đang yêu.
Dù thời gian có miệt mài chảy trôi, phủ mờ tất cả nhưng Xuân Quỳnh và thi phẩm “Sóng” sẽ vẫn còn sống mãi trong lòng bao thế hệ người đọc yêu thơ.
xem thêm: http://giasutriduc.weebly.com/
Dù thời gian có miệt mài chảy trôi, phủ mờ tất cả nhưng Xuân Quỳnh và thi phẩm “Sóng” sẽ vẫn còn sống mãi trong lòng bao thế hệ người đọc yêu thơ.
xem thêm: http://giasutriduc.weebly.com/