quan niệm thời gian trong bài thơ vội vàng
trung tâm gia sư quận 9 cho rằng Xuân Diệu được biết tới là thi sĩ của mùa xuân và tuổi trẻ. Đây là một thi sĩ sở hữu giọng thơ sôi nổi, đắm say, yêu đời thắm thiết. Ông là 1 cây bút có sức sáng tạo mãnh liệt, dồi dào, dẻo dai và là người có đóng góp to to trên phổ biến lĩnh vực đối với nền văn học Việt Nam hiện đại. Xuân Diệu nổi tiếng sở hữu rộng rãi tác phẩm ở rộng rãi thể loại. Về thơ, ông sở hữu các tập thơ như: Thơ Thơ, Gửi hương cho gió, Riêng chung, Mũi Cà Mau- Cầm tay. Về văn xuôi thì có: Phấn thông vàng, Trường Ca. Về tiểu luận, phê bình thì mang “Các nhà thơ cổ điển Việt Nam. Theo Hoài Thanh thì “Xuân Diệu được xem là nhà thơ mới nhất trong những thi sĩ mới” - 1 nhận định đủ để cho chúng ta biết vị trí của ông quan yếu như thế nào. Ông là người có quan niệm sống mới mẻ và các bí quyết tân nghệ thuật táo bạo. Thời gian tự nhiên, thời kì khách quan thì ngàn năm đều như nhau.
Nhưng quan niệm về thời gian, sự cảm nhận về thời kì thì mỗi thời đại, mỗi giai đoạn, mỗi cá nhân vững chắc sẽ khác nhau.Đặc biệt, có quan niệm thời kì tiên tiến thì nhà thơ Xuân Diệu đã để lại trong lòng người đọc các ấn tượng nhất định. Quan niệm về thời gian đó diễn tả cốt tử qua đoạn thơ:
“Xuân đương tới, tức thị xuân đương qua,
Xuân còn non, tức là xuân sẽ già,
Mà xuân hết, tức là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian,
Nói khiến cho chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu tuổi xanh chẳng hai lần thắm lại!
Còn trời đất, nhưng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi nuối tiếc cả đất trời;
Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi,
Khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt...
Con gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi bắt buộc bay đi?
Chim rộn rã bỗng đứt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn gần sửa?
tuyển gia sư dạy kèm tại nhà biên hòa thấy ở đoạn thơ này, giọng thơ mạnh có thuộc tính suy tưởng và với điểm nhấn. Nhà văn sử dụng hàng loạt hình ảnh đối lập: đương tới- đương qua; còn non- sẽ già; rộng- chật; tuần hoàn- thắm lại đã diễn đạt một điều kiên cố rằng thời gian thì vô tình trôi đi ko trở lại còn con người thì bất lực. Do tinh thần sâu sắc đẹp về sự trôi chảy quá nhanh chóng, thời kì trôi theo đường 1 chiều, cảm nhận về thời gian của Xuân Diệu là cảm nhận đầy tính mất mát. Qua đó, tác nhái hô hào nói nhở đa số người nên tận dụng và trân quý khoảng thời gian ít oi của đời người. Nhà văn có đặt hàng loạt nhái thiết bằng các từ: “nói khiến cho chi”, “nếu”, “phải chăng” nhằm diễn tả sự tranh cãi vô cộng quyết liệt để khẳng định thuộc tính đúng đắn thuyết giáo của tác giả rằng thời gian là một đường thẳng. Cũng trong đoạn thơ này, thi sĩ đã đưa ra tính chất hai mặt của cảnh vật.
lớp mới cần gia sư ở biên hòa thấy thi sĩ chỉ rõ trong niềm vui của mùa xuân thì: xuân còn non, con gió xinh, chim rộn ràng. Nhưng ẩn chứa nỗi buồn của sự tàn tạ: xuân sẽ già, đều rớm vị chia phôi, than thầm tiễn biệt, nên bay đi, đứt tiếng reo thi, độ phai tàn gần sửa. Cách cảm nhận về thời gian như vậy, xét đến cộng là do sự nhận thức sâu sắc về “cái tôi” cá nhân, về sự tồn tại có ý nghĩa của mỗi cá nhân trên đời, nâng niu trân trọng từng giây, từng phút của cuộc đời, nhất là những năm tháng tuổi trẻ. Xuân Diệu là người nhạy cảm trước sự lưu loát mau chóng của thời gian, ông đã lấy mẫu quỹ thời gian hữu hạn của đời người, thậm chí lấy khoảng thời gian quý giá nhất của mỗi cá nhân là tuổi trẻ để khiến cho thước đo thời gian. Đoạn thơ như tạo tiền đề để mười câu cuối cùng nhắc lên trọn vẹn ý nghĩa của nhan đề.
các trung tâm gia sư ở dĩ an thấy đây quả thực là một đoạn thơ hay và vô cộng sâu sắc. Với sự quan sát tinh tế về cuộc sống kế bên đã đủ để đề cập lên được quan niệm thời gian vô cùng thiết thực. Bài thơ “Vội Vàng” của Xuân Diệu được xem như là lời thúc giục hãy sống mãnh liệt và sống hết mình. Hãy trân trọng từng giây từng phút của cuộc đời mình, nhất là các năm tháng tuổi trẻ.
lớp mới gia sư thăng long thấy Điều quan yếu hơn mà chúng ta sở hữu thể nhìn thấy đấy là niềm yêu đời gắn bó mang sự sống của một nhà thơ đa tài.
Nhưng quan niệm về thời gian, sự cảm nhận về thời kì thì mỗi thời đại, mỗi giai đoạn, mỗi cá nhân vững chắc sẽ khác nhau.Đặc biệt, có quan niệm thời kì tiên tiến thì nhà thơ Xuân Diệu đã để lại trong lòng người đọc các ấn tượng nhất định. Quan niệm về thời gian đó diễn tả cốt tử qua đoạn thơ:
“Xuân đương tới, tức thị xuân đương qua,
Xuân còn non, tức là xuân sẽ già,
Mà xuân hết, tức là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian,
Nói khiến cho chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu tuổi xanh chẳng hai lần thắm lại!
Còn trời đất, nhưng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi nuối tiếc cả đất trời;
Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi,
Khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt...
Con gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi bắt buộc bay đi?
Chim rộn rã bỗng đứt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn gần sửa?
tuyển gia sư dạy kèm tại nhà biên hòa thấy ở đoạn thơ này, giọng thơ mạnh có thuộc tính suy tưởng và với điểm nhấn. Nhà văn sử dụng hàng loạt hình ảnh đối lập: đương tới- đương qua; còn non- sẽ già; rộng- chật; tuần hoàn- thắm lại đã diễn đạt một điều kiên cố rằng thời gian thì vô tình trôi đi ko trở lại còn con người thì bất lực. Do tinh thần sâu sắc đẹp về sự trôi chảy quá nhanh chóng, thời kì trôi theo đường 1 chiều, cảm nhận về thời gian của Xuân Diệu là cảm nhận đầy tính mất mát. Qua đó, tác nhái hô hào nói nhở đa số người nên tận dụng và trân quý khoảng thời gian ít oi của đời người. Nhà văn có đặt hàng loạt nhái thiết bằng các từ: “nói khiến cho chi”, “nếu”, “phải chăng” nhằm diễn tả sự tranh cãi vô cộng quyết liệt để khẳng định thuộc tính đúng đắn thuyết giáo của tác giả rằng thời gian là một đường thẳng. Cũng trong đoạn thơ này, thi sĩ đã đưa ra tính chất hai mặt của cảnh vật.
lớp mới cần gia sư ở biên hòa thấy thi sĩ chỉ rõ trong niềm vui của mùa xuân thì: xuân còn non, con gió xinh, chim rộn ràng. Nhưng ẩn chứa nỗi buồn của sự tàn tạ: xuân sẽ già, đều rớm vị chia phôi, than thầm tiễn biệt, nên bay đi, đứt tiếng reo thi, độ phai tàn gần sửa. Cách cảm nhận về thời gian như vậy, xét đến cộng là do sự nhận thức sâu sắc về “cái tôi” cá nhân, về sự tồn tại có ý nghĩa của mỗi cá nhân trên đời, nâng niu trân trọng từng giây, từng phút của cuộc đời, nhất là những năm tháng tuổi trẻ. Xuân Diệu là người nhạy cảm trước sự lưu loát mau chóng của thời gian, ông đã lấy mẫu quỹ thời gian hữu hạn của đời người, thậm chí lấy khoảng thời gian quý giá nhất của mỗi cá nhân là tuổi trẻ để khiến cho thước đo thời gian. Đoạn thơ như tạo tiền đề để mười câu cuối cùng nhắc lên trọn vẹn ý nghĩa của nhan đề.
các trung tâm gia sư ở dĩ an thấy đây quả thực là một đoạn thơ hay và vô cộng sâu sắc. Với sự quan sát tinh tế về cuộc sống kế bên đã đủ để đề cập lên được quan niệm thời gian vô cùng thiết thực. Bài thơ “Vội Vàng” của Xuân Diệu được xem như là lời thúc giục hãy sống mãnh liệt và sống hết mình. Hãy trân trọng từng giây từng phút của cuộc đời mình, nhất là các năm tháng tuổi trẻ.
lớp mới gia sư thăng long thấy Điều quan yếu hơn mà chúng ta sở hữu thể nhìn thấy đấy là niềm yêu đời gắn bó mang sự sống của một nhà thơ đa tài.